Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

Thơ: Mùa Xuân Tuổi Thơ - HẢI YẾN LINH THY

Em bé thơ ơi! Người em tuổi nhỏ
Hay ước mơ hoài pháo nổ đầy sân.
Em có hay chăng mai vàng đang nở
Chim én bay về cánh chở mùa Xuân.

Em chợt nghĩ gì khi thêm tuổi nữa
Có thoáng u buồn sợ mất tuổi thơ?
Hay em chỉ mơ may nào áo lụa
Xanh, đỏ, tím, hồng… trang điểm ngây ngô!

Em bé thơ ơi!... mắt môi mộng mị
Chưa có lần nào nghe thắt buồng tim.
Chao ơi! Sung sướng làm sao em nhỉ
Những tuổi ngọc ngà đẹp tợ cánh chim.

Nào em đã gặp cơn buồn hiện hữu
Chao nhẹ trong bờ môi mắt thơ ngây.
Chị thèm như em tình thương đầy đủ
Của mẹ, của ba, của những bạn, thầy.

Em tuổi thơ ơi! Nào em đã thấy
Vạn nét u sầu phong kín đáy tim.
Nước cuốn hoa trôi bên cầu vẫn chảy
Nên tuổi qua mau có kẻ đi tìm!...

Tìm những mùa Xuân bình yên vui vẻ
Của thuở nằm nôi chưa biết xót chua
Của thuở mới đi, “mẹ ba” bập bẹ
Xuấn đến, Xuân đi chỉ nghĩ nghịch đùa.

Rồi lớn bằng em chị mơ guốc mới
Sáng mồng một này, áo đỏ xum xoe.
Cắn hạt dưa hoài nghe không biết mỏi
Hết mứt bí, gừng lại đến mứt me.

Giờ những mùa Xuân tuổi thơ thần thánh
Chị trả cho người… những bé như em
Để nghe mắt lệ mơn man lành lạnh
Tiếc nuối ngày Xuân thơ ấu êm đềm.

Em bé thơ ơi! Như nai ngơ ngác
Em hiểu gì không ngôn ngữ chị cho.
Giờ em vẫn còn, chị đây mất mát…
Những mùa Xuân đời đẹp tựa bài thơ!...

HẢI YẾN LINH THY
(nhóm TÌNH BIỂN)

(Trích từ bán nguyệt san Tuổi Hoa số 123, ra ngày 15-3-1970)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét