Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

Chiếc Hòm Bí Mật - VÕ HÙNG KIỆT


Lục Bát Mùa Vu Lan - NGUYỄN TƯỜNG ANH



LỤC BÁT MÙA VU LAN

1 "Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về quê mẹ ruột đau như dần" (1)
Ra đi bỏ lại tình thâm
Mẹ già tóc đã hai sương sớm chiều
Mắt sầu mòn mỏi quạnh hiu
Tổ tiên nhang khói tiêu điều bóng quê.

Trong Em Tình Thương Này - THANH KHIẾT

Em áp bàn tay mình lên bàn tay ba. Bàn tay em nhỏ bé cạnh tay ba to lớn, dù em cố xòe ra thật to cũng không thể nào bằng tay ba được. Ba cười to:

– Giống con ếch và con bò quá nhỏ ơi.

Em cùng cười với ba. Khi ba cười, gương mặt ba rạng rỡ hẳn lên. Nhưng trên trán, bao nếp nhăn vẫn hằn rõ, chứng tích cả một đời khổ nhọc. Bao nhiêu lo lắng, u phiền, đã làm ba thêm cằn cỗi. Mấy năm nay, hình như ba già thêm, nhất là từ khi mẹ về chốn mù khơi, nơi cõi hương mờ, lạnh lẽo. Ngay cả chính em, cũng không còn nụ cười tươi như ngày xưa. Dù rằng lòng vẫn bảo hãy vui lên, vui lên, cho ba bớt buồn. Ba là điểm tựa của em. Và em là niềm vui của ba.

Em cầm bàn tay ba. Bàn tay có nhiều nốt chai cứng, dấu vết cần lao, ba đã đổi lấy gạo cơm về nuôi em. Da tay ba nhăn nheo. Ba buồn buồn. Ba già rồi còn đâu. Cha mẹ già như ngọn đèn trước gió, có thể tắt lúc nào không hay. Nhưng con còn nhỏ quá mà ba. Em cần có ba. Muôn đời, em cần có ba.

Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

"Hoa Trinh Nữ” của Trần Thiện Thanh - DUY KHIÊM

DK Duy-Khiêm viết về bài hát “Hoa Trinh Nữ” của Trần Thiện Thanh.

Bài hát “Hoa Trinh Nữ” được Trần Thiện Thanh sáng tác khoảng năm 1965, cùng lúc với “Biển Mặn” và cũng ở thể điệu Boléro. Bài hát này mau chóng được nhiều người ưa thích cho đến tận ngày hôm nay ở khắp mọi nơi. Hoa Trinh Nữ cũng là một trong những bài hát tiêu biểu của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh, nên ta sẽ thấy Mạnh Đình và Châu Tuấn cùng song ca trong chương trình Asia 50 “Tưởng niệm Nhật Trường”.

Nhìn vào bản nhạc này, ta thấy dưới tựa đề “Hoa Trinh Nữ” là những lời giới thiệu của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh như sau:

“Nếu ai hỏi tôi: “Hoa nào đẹp nhất?” tôi sẽ nhắc đến một loài hoa không hương vẫn thường sống trên vùng khô cằn sỏi đá: “Hoa Trinh Nữ” (Trần Thiện Thanh)

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016

Trên Đồi Cao - HẢI YẾN LINH THY

Sắc trời biển màu lam tím. Mây trắng bâng khuâng bay về cuối trời. Mấy rặng dừa lao xao hát, bài hát buồn vu vơ. Lũ chim gọi nhau về tổ chí chóe. Kim thích những buổi chiều như vậy, nhất là những chiều có một vài sợi nắng óng tơ, vương trên đá sỏi đưa Kim lên ngọn đồi xanh rì trước mặt.

Kim rúc vào lòng mẹ và buông thõng ý nghĩ ấy vì chắc chắn mẹ Kim chẳng bằng lòng. Kim len lén nhìn lên mẹ. Mẹ Kim hướng tia nhìn về ngọn đồi xanh xanh đó, mắt mẹ xa xăm buồn như chứa đựng cả trùng dương thăm thẳm. Làn da trắng xanh của mẹ cho Kim thấy mẹ yếu quá, chả bù làn da đen sậm của bố Kim. Kim lặng yên nhìn sâu vào mắt mẹ, hình như nghìn vạn tinh tú chơi vơi trong ấy và sóng mắt mẹ long lanh, long lanh… Một hạt lệ nóng rơi xuống trán Kim. Kim bá lấy cổ mẹ:

Mùa Hoa Nở - HẢI YẾN LINH THY


Gió chiều mơn man hoa lá. Nắng vàng còn vương đọng đâu đây loãng dần theo gió mát. Những hàng dừa xanh lá mải xì xào nói chuyện và nghiêng mình soi bóng dưới dòng sông gợn sóng. Dưới chân bóng mát hoa dừa thi nhau rơi, rơi thật đều theo gió thoảng. Chúng nhẹ nhàng vương trên tóc, trên áo của những đứa trẻ vô tư đang loay hoay nhặt hoa dừa. Bóng lũ trẻ đổ thành vệt dài rồi thênh thang hòa dần cùng mầu đất đỏ xám.

Bên Kia Sông - LINH HƯƠNG


Vũ thọc sâu tay vào túi quần hơn, miệng thằng bé huýt sáo khe khẽ khi đặt những bước chân hồn nhiên lên mấy tấm ván quen thuộc bắc chênh vênh, nối liền hai bờ con lạch nhỏ, nước chảy xiết rộn rã. Ý chừng đó là tiếng lũ cò giấy lao nhao trong chiếc cặp cạc-tông hay tiếng cười nói thán phục của lũ bạn khi Vũ chúm môi thổi cho bụng cò phồng lên, cổ nó sẽ nghển lên thế này, hai cánh sẽ xập xòe thế nầy mà Vũ hồi hộp quá đi mất, cứ như mỗi lẩn nghĩ ra một bài toán mà cậu bé biết không tên nào làm ra vậy.

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2016

Nhớ Mùa Xuân Xưa - QUỐC HÙNG



Trời đã giao thừa, xuân đã sang
Chính khí dâng lên vụt ngập tràn
Khói hương mờ bốc hồn xuân cũ
Hoa đèn gương mặt trẻ nghiêm trang.

Hộp Mứt Ngũ Vị - BÍCH THỦY

Năm ấy, Thủy mới lên bảy. Thủy là con út một gia đình có ba con. Trên Thủy có một chị gái lên chín, và một anh trai lên tám. Cả ba anh em sàn sàn bằng nhau vì hơn kém nhau có một tuổi. Những khi sắp hàng theo chân cậu mợ đi chơi, hoặc đứng cho thợ chụp hình, chỉ cao thấp hơn nhau có nửa mái đầu. Bởi thế ba anh em Thủy cùng nghịch ngơm ngang nhau, chân tay không mấy lúc nghỉ yên, phá phách, chòng ghẹo nhau chí chóe suốt ngày.

Đến nỗi nhiều khi má Thủy thấy chóng mặt, phải ôm đầu mà hét:

- Chúng mày làm tao hoa cả mắt! Nghịch ngợm quá không chịu được!

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

Láng Giềng - NGUYỄN THÁI HẢI


Đi mua bún về, Gấm mới nhận ra tấm bảng đề hai chữ Y tá treo trước cửa căn nhà cạnh nhà nó, vừa có chủ mới. Gấm cau mặt. Sao mà lắm Y tá thế ? Đầu ngõ một ông, cuối ngõ một ông, bây giờ cạnh nhà Gấm lại một ông nữa. Chừng như ba ông y tá này cùng tưởng dân xóm này hay bệnh hoạn lắm ?