Dội giữa tim con nhịp lạ thường
Người đã xuống đời muôn kiếp trước
Vá lành bao dấu tích trầm luân
Thuở đất trời một cõi truân chuyên
Còn ải nhân gian ngút lụy phiền
Tay trỏ cho đời theo Chánh đạo
Rạng ngời soi mấy nẻo U minh
Tòa sen nở thắm bước nhân duyên
Gieo hạt yêu thương rộng mấy miền
Giải thoát con người Sinh, Tử, Bệnh
Qua vòng nghiệp chướng mở đường tim
Người đã trần thân suốt mấy mùa
Cây già nương bóng cả Nam Mô
Lời châu bay khắp phương trời lạ
Chuỗi hạt lần tay dưới gốc Đề
Người bỏ sau lưng chuyện công hầu
Kinh thành xa mã có bền lâu?
Khi muôn dân vẫn còn dâu bể
Khi khổ đau dâng đến ngập đầu
Theo lối trường chinh dặm hải tần
Đi tìm chân lý mấy mươi năm
Nào sương tuyết phủ mùa đông giá
Nào hạ nung da đã bao lần
Người thành Đạo cứu khổ mai sau
Thắp đuốc thiêng soi khắp địa cầu
Rao truyền giáo lý cho trăm họ
Công đức khôn lường tựa biển sâu
Hôm nay trong khói quyện hương bay
Con chắp hai tay dưới Phật đài
Xin nước Hoằng dương ơn phước thánh
Xóa nhòa bao tội lỗi trần ai –
NGỌC THÙY GIANG
(TRONG TRÁI TIM HÒA BÌNH)
(Trích từ bán nguyệt san số 201, ra ngày 15-5-1973)
Tranh bìa của Vi Vi : Khói hương |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét