Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

Thi Em Bé - LIÊN TRANG

   Nhỏ Cam Thảo là con út, ba má lại giàu có nên nhỏ có rất nhiều đồ chơi quý giá. Nhưng Cam Thảo không mấy vui từ khi dọn về đây, nhỏ không được ba má cho ra ngoài chơi vì gia đình nhỏ chưa quen thân với lối xóm lắm.
   Buổi sáng hôm ấy, một ngày gần Tết, Cam Thảo đang ngồi buồn. Nhỏ lấy mấy con búp bê mà nhỏ vẫn gọi là em bé ra chải tóc cho chúng. Cam Thảo có cả thảy ba em bé. Em Thảo Lớn biết mắt nhắm mắt mở, tóc vàng, em Thảo Nhỏ tóc đen và em Thảo Tí Ti biết khóc oa oa khi nhấn nút điều khiển. Đang chải tóc cho ba em bé, chợt Cam Thảo nghe có tiếng cãi cọ bên kia hàng rào. Cam Thảo biết bên đó là một ngõ đi, chắc mấy đứa trẻ chơi đùa ngoài đó đôi co với nhau chứ gì. Kìa mà sao lại có tiếng cười nữa? Không phải cãi nhau sao? Chúng chơi trò gì thế? Cam Thảo tò mò muốn biết nên liền đứng dậy, ra khỏi phòng và tiến về phía hàng rào.

   Hàng rào nhà Cam Thảo bằng kẽm gai, có trồng bông bụp. Nhưng qua một khe hở khá lớn của hàng bông bụp, Cam Thảo thấy được quang cảnh bên ngoài. Có hai đứa con trai trạc 12, 13 đang chơi bắn đạn, mặt đứa nào cũng hầm hầm, chắc tiếng cãi nhau vừa rồi là của chúng. Còn tiếng cười? Hẳn phải là của một trong ba đứa còn lại đang chơi đồ hàng. Nhỏ con gái trạc tuổi Cam Thảo ngồi bán, nhỏ khác ít tuổi hơn và một bé trai làm khách hàng. Nhỏ khách hàng nói với nhỏ kia:
   - Bà bán cho tôi năm đồng ớt.
   Nhỏ bán ớt lấy cái bông bụp đỏ au ra, ngắt mấy cánh bông bỏ vào miếng lá chuối rồi gói lại, trao cho khách. Nhỏ khách hàng nhăn mặt:
   - Sao mắc thế? Bà bán rẻ cho tôi mới đông khách được. Bán rẻ đi!
   - Tôi biết chứ, nhưng dạo này đắt đỏ, cái gì cũng lên giá, thế là rẻ rồi đấy. À mà bà mua ớt về làm gì thế?
   - … về dằm mắm ớt chấm gỏi cuốn.
   - Chắc nhà bà ít người nên mua có năm đồng ớt.
   - Vâng, tôi chỉ có một đứa em (nhỏ chỉ đứa bé trai đứng cạnh) và một bà chị tham ăn kinh khủng…
   Nhỏ bán ớt bỗng đứng lên:
   - Con quỷ! Ta  o tham ăn hồi nào mà mày nói? Hả?
   Nhỏ khách hàng chống nạnh:
   - Chứ không à, hôm qua mày giành ăn với thằng Tũn đó thôi.
   Bên này hàng rào, Cam Thảo không nhịn được, bật cười. Mấy nhỏ kia nghe được, cùng quay cả về phía Cam Thảo. Cam Thảo làm quen:
   - Mấy bồ làm Cam Thảo tức cười quá đi…
   Nhỏ chị nghển cổ nhìn Cam Thảo rồi nói với hai em:
   - Tên gì mà tên Cam Thảo, chắc ba má Cam Thảo bán thuốc bắc?
   Thế rồi Cam Thảo và chị em nhỏ kia trò chuyện với nhau. Cam Thảo được biết nhỏ chị tên Lan, nhỏ em tên Mận, bé trai tên Tũn. Chị em Lan rủ Cam Thảo ra chơi, Cam Thảo hẹn khi nào ba má cho phép sẽ ra. Tũn nói:
   - Cần gì, chị Cam Thảo đứng bên đó, mình đứng bên này chơi cũng được.
   Rồi nó tiếp:
   - Chắc chị Cam Thảo có nhiều đồ chơi lắm?
   Cam Thảo gật đầu rồi kể các đồ chơi của mình ra làm chị em Lan cứ ngẩn người vì thèm. Lúc Cam Thảo khoe có đến ba em bé, Lan kêu lên:
   - Sao mà nhiều thế. Lan cũng có em bé, nhưng chỉ có một thôi…
   - Vậy mình thi em bé xem của ai đẹp, nhé?
   - Người nào thua phải tặng người thắng một món quà, chịu không?
   - Chịu!
   Nói đoạn, Cam Thảo chạy về phòng lấy em Thảo Tí Ti ra. Đến nơi, đã thấy chị em Lan đứng sẵn. Vừa thấy Cam Thảo, chị em Lan đã kêu lên:

   - Ủa, em bé của bồ là con búp bê đó hả?
   Cam Thảo ngạc nhiên hỏi lại:
   - Không là búp bê thì em bé là gì?
   Nhỏ Lan nghiêng mình, chỉ một bé gái mũm mĩm mà nhỏ ẵm rồi nói:
   - Em bé của Lan thế này cơ.
   Cam Thảo a một tiếng. Rõ là một vụ hiểu lầm vui vẻ. Trong khi Cam Thảo gọi búp bê là em bé thì chị em Lan lại tưởng em bé là em bé thật. Tiếng Lan buồn buồn:
   - Nếu thi em bé như Cam Thảo thì Lan thua rồi, biết lấy gì tặng bồ bây giờ.
   Cam Thảo chợt có một quyết định, nhỏ nói:
   - Không… Cam Thảo mới là người thua chứ. Vì em bé của Cam Thảo làm sao dễ thương bằng em bé của Lan được. Vậy để giữ lời hứa, Cam Thảo sẽ tặng Lan em bé của Cam Thảo để Lan chơi, Lan chịu không?
   Tũn nhảy tưng lên, Mận vỗ tay reo còn Lan thì tròn xoe đôi mắt. Cam Thảo thấy trong lòng rộn lên một niềm vui. Nhỏ mong mấy ngày Tết ba má cho nhỏ ra khỏi nhà chơi, chắc chắn nhỏ sẽ tìm chị em Lan trước tiên. Tay Cam Thảo chợt chạm phải nút điều khiển của em Thảo Tí Ti, em bé liền khóc “oa oa” làm em bé thật của Lan giật mình, cũng oa oa theo.
   Cam Thảo cười, Lan cười, Mận cười, Tũn cười. Bốn nụ cười cùng xinh như bốn đóa hoa xuân.
LIÊN TRANG

(Trích từ bán nguyệt san Tuổi Hoa Xuân Giáp Dần, 1974)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét