Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

100 NĂM MIỀN BẮC VIỆT NAM QUA ẢNH


Em là chị cả trong gia đình. Em nói thế cho oai ý mà, chứ thật ra, sau em chỉ có một đứa em trai, cu Tún, kém em gần hai tuổi thôi. Em hơi lấy làm lạ vì bạn em đứa nào cũng có ít nhất hai đứa em, rồi có đứa còn anh, còn chị nữa. Chứ như em thì vào ra… vẫn hai. Muốn chơi trò cô giáo ư? Eo ơi! Cô giáo gì mà chỉ có mỗi một học trò, trong khi đó cô em phải trông coi lũ chúng em gần ba chục đứa, ấy thế mà cô thật tài, coi như không ấy thôi. Còn em, dậy một đứa học trò thật chật vật. Hơn nữa, cu Tún không thích làm học trò em đâu, “chị Tu dậy chẳng đúng cách gì cả”, lại còn chê đấy! Chơi đồ hàng cũng vậy nữa, quanh đi quẩn lại chỉ có một người khách, chóng chán nên cu Tún bèn oa xịt em ra dù em có đem kẹo bánh ra dụ cũng không “lay chuyển” nổi hắn.

Thứ Hai, 6 tháng 7, 2015

Việt Nam cuối thế kỷ 19 trên tranh của các họa sĩ Pháp - BÍCH NGỌC

Hình ảnh con người, đất nước Việt Nam cuối thế kỷ 19 - đầu thế kỷ 20 đã được khắc họa như thế nào trên tranh của các họa sĩ Pháp?

Ở thời điểm này, nhiều bức tranh ấn tượng ghi lại vẻ đẹp đất nước - con người - văn hóa Việt Nam đã được các họa sĩ Pháp thực hiện:



Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2015

Tim Mật - LINH HƯƠNG


Trầm đứng dưới cây khuynh diệp lá dài dài, nhọn nhọn, mấy chú ong cứ xập xòe đáp trên những đóa hoa sứ vàng nhụy bên cạnh rồi bay lên cao, từng đôi, ồn ào dễ thương. Một vài cánh hoa úa bị động mạnh lả tả rơi xuống đất. Trời thu xám buổi sáng. Trầm thoang thoáng nhớ chiếc mền đắp ấm và quyển truyện thật dầy. Tuyệt quá chứ! Nhưng xấp bài còn nặng trên tay, để khi cây kim dài dừng ở số 12, Trầm đã nghiêm trang ngồi trước trang giấy trắng tinh và đề thi được phát dần đến. Bóng Nga thấp thoáng ở “ngã tư”, khuất một chút sau phòng Học Vụ rồi lại ló ra, thấy Trầm, đôi má nhỏ căng ra rồi liến láu:

Học Trò Bán Trú - PHAN KHƯƠNG THÁI


Hai đứa tôi đang vói tay đưa trái điệp cho chú dê con bỗng giựt mình vì tiếng chân người. Hú hồn! Không phải sơ Lucie mà là chị Hoa Tươi.

- Chúa ôi! Sơ Lucie kiếm tụi bây nãy giờ, lát nữa lên lầu nhớ nói đi tiểu nghe.

Tôi và thằng Kristina lấm lét theo chị lên lầu. Hai đứa càng sợ khi nghe sơ Lucie quát tháo. Mấy đứa nhỏ tuổi như tôi nằm im trên giường, không dám động đậy và lăn mình. Các chị lớn thì quỳ gối ngay giường của mình, chị Hoa Tươi cũng y số phận.

Gà Qué Nhà Tôi - MINH QUÂN


Dù đã nài nỉ nhiều lần, chúng tôi vẫn không được mẹ bằng lòng cho nuôi gà. Mẹ nói:

- Vẽ chuyện. Người ta đây còn không ai săn sóc, bày chuyện nuôi gà, chật chội, bẩn thỉu…

Minh phụng phịu:

- Mẹ không thương con gì hết. Quanh xóm mình ai cũng nuôi gà… có mình nhà mình không nuôi…

Bé cướp lời Minh:

- Đi học về con không có ai chơi hết, buồn thiu…

Gửi Má Yêu Như Gửi Quê Hương


Người ta thuộc về quê hương cũng như thuộc về người mẹ
(E. E. HALE) 

Hồi chiều này nè má, trên đường đến trường con gặp một cuộc lễ tống gió của người Tàu. Không phải như những kỳ lễ cúng cô hồn dưới làng mình đâu má ơi. Họ hóa trang như hát bội vậy đó má, cờ xí rợp trời, cung tên dáo mác đầy đủ, luôn trống kèn và lân nữa. Con ngạc nhiên đến phì cười. Bây giờ nằm trên giường nhớ đến đám rước mà con vẫn còn muốn cười, hệt như cười má vậy đó, cười những tin tưởng dị đoan của má.