… rồi cô bé bắt đầu làm người lớn
thường vuốt tóc, ngắm nghía mãi trong gương
cô bắt đầu thích đi những con đường
có xác lá ngập vàng trên lộ nhỏ
và cô bé mắt to thường hay mở
nhìn thẫn thờ theo những cánh chim bay
có những lúc bài thầy giảng nào hay
cô chỉ biết mây trời là quyến rũ
những cành dương xanh mềm như ấp ủ
một thiên đường có đủ hết mùi hương
cô chợt nghe hồn tuổi nhỏ vương vương
mầu nắng mới trong niềm thương vô cớ
ngồi trong lớp mà lòng cô cứ nhớ
mấy vần thơ cô mới dệt đêm nao
lúc nghe mưa rơi tí tách rì rào
cô bỗng thấy mình sao mà lớn dậy…
Hiền Thy Họa My
(Trích từ tạp chí Tuổi Hoa số 232, ra ngày 1-3-1975)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét