Ảnh : Trần Thắng |
Kính về thầy lớp nhất (67-68)
và mái trường Kỳ Chánh
Chiều nay lục lại trong chồng vở
Bỗng thấy rơi ra một tấm hình
Tôi chợt nghe hồn rưng rức nhớ
Ôi! Thời thơ dại, thuở thư sinh…
Đây ảnh thầy tôi năm lớp nhất
Lúc tôi còn học ở trường làng
Cuối năm thầy tặng làm kỷ vật
Gọi là lưu niệm buổi chia tan…
Nhớ mãi hôm đầu tiên đến lớp
Dáng thầy vui vẻ dễ thân quen
Với đôi kính cận đeo trên mắt
Trông thầy nghiêm nhưng tính thật hiền
Rồi từ đó mỗi ngày hai buổi
Thầy dạy con tiếng mẹ Việt Nam
Và tập con luyện rèn nhân cách
Để ngày mai thành một công dân…
Những buổi trưa luyện thi đệ thất
Thầy gò lưng chẳng quản gian lao
Trên xe đạp mồ hôi nhễ nhại
Thấy chúng con thầy vẫn ngọt ngào…
Thầy khuyên con phải nên gắng học
Để thi vào đệ thất đậu cao
Nghĩa là con bước thêm một bước
Và cũng làm thầy vui xiết bao…
Chín tháng học trôi đi thấm thoát
Hạ trở về thầy, bạn chia ly
Cùng nhau trao ảnh và lưu bút
Để nghẹn ngào nước mắt rưng mi…
Từ đó không bao giờ gặp nữa
Dáng thầy nghiêm nhưng tính rất hiền
Hình như thầy đổi đi trường khác
Và chẳng tin gì trong mấy niên…
Có bữa qua trường con nhớ quá
Làm sao tìm lại dáng khoan thai?
Thầy ơi! Công ấy… bao giờ trả?
Biết nói gì hơn chẳng nhạt phai!
ĐẰNG LINH
(kỷ niệm thuở tập tễnh làm thơ 1970)
(Trích tuần báo Thiếu Nhi số 109, ra ngày 5-10-1973)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét