Đi qua con đường mùa Hạ
hát cùng những chiếc lá xanh
xanh ơi! Xanh ngời nỗi nhớ
mất rồi! Năm tháng bên nhau
Đánh rơi em! Giấc mơ đầu
tả tơi giữa lòng phố nắng
đi qua tháng ngày quên lãng
loài ve cũng hát giọng khàn
Nói gì cùng đám cỏ manh?
hàng cây cúi đầu im lặng
gửi gì trong làn mây trắng
nỗi buồn chẳng chắp cánh bay
Giấc mơ xưa, mộng vẫn đầy
đợi nhau từng mùa khao khát
muộn phiền rơi thành cung bậc
vang lừng điệp khúc yêu anh
Nói gì cùng với trời xanh?
hạ sang nắng vàng đến thế
còn em bao giờ có thể?
tình yêu đã lấp nẻo rồi
Em về phố cũ chia đôi
bàn chân buốt đường gai nhọn
riêng em khi ngày đã cạn
hoàng hôn không một tiếng cười
Nói gì cùng với đêm khơi?
trăng treo trên đầu nỗi nhớ
hạ xưa bây giờ đã cũ
còn em / Thu đã chín mùa…
Phạm Ngọc
muộn phiền rơi thành cung bậc
vang lừng điệp khúc yêu anh
Nói gì cùng với trời xanh?
hạ sang nắng vàng đến thế
còn em bao giờ có thể?
tình yêu đã lấp nẻo rồi
Em về phố cũ chia đôi
bàn chân buốt đường gai nhọn
riêng em khi ngày đã cạn
hoàng hôn không một tiếng cười
Nói gì cùng với đêm khơi?
trăng treo trên đầu nỗi nhớ
hạ xưa bây giờ đã cũ
còn em / Thu đã chín mùa…
Phạm Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét