Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

" Chái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau ..." - SINSIN



Những năm xa quê hương, ngày trở lại ngỡ ngàng vì người củ còn đây nhưng cảnh củ nay đã đổi thay, dù biết rằng đô thị hóa là giúp cho quê mình ngày càng giàu đẹp hơn nhưng vẫn khắc khoải nhớ một mái nhà tranh,một góc bếp thân thương khói lam lan tỏa chiều quê....




Ngày xưa, những buổi chiều đi học về qua những con đường làng hun hút gió, tiếng chim bìm bịp gọi nước lên giữa những triền dừa nước....nhưng ấn tượng nhất là những làn khói mỏng giữa chiều quê từ những góc bếp đơn sơ.

bếp của người Nam Bộ rất đơn sơ, chỉ mấy cục gạch ống xin của gia đình nào cất nhà còn dư cũng thành bếp .



hay là " sang" hơn một chút, dựng một cái chái bên hông nhà , để mấy bó lá dừa, đống củi và mấy cái "cà ràng", mấy cái nồi lọ lem, rổ chén đũa cái nguyên, cái mẻ



Bếp quê gợi cho người ta một cảm giác ấm cúng yên ả của những buổi chiều tà, khi khói bếp quyện vào không gian cho ta biết đó là lúc sum họp gia đình sao những giờ làm việc vất vả, cả nhà chuẩn bị quay quần xúm xít bên mâm cơm gia đình.
" bếp nhà ai khói rung mờ ngọn lửa
bữa cơm chiều bông súng với măng kho"

chái bếp thường gắn liền với hình ảnh sàn nước, từ bếp bước ra sàn nước mấy bước chân để mấy cái tô chén dơ, thói quen người Nam Bộ làm tới đâu dọn dẹp ngay tới đó.



bếp quê nhiều khói, nhúm được lửa có khi nước mắt chảy đầm đìa, nhất là những ngày mưa, củi ướt ko bắt lửa phải cúi gập người, " phùng mang" mà thổi, khói cuộn lên bay vào mắt cay xè.mùi khói bếp nồng nồng mà đi xa đâu dễ mà quên.
" chỉ còn nhớ khói hung nhèm mắt cháu
nghĩ đến giờ sóng mũi còn cay"



Những ngày mưa quay quần bên bếp lửa nước khoai, nấu nồi cháo cua ấm bụng,....những đêm giao thừa ngồi trông nồi bánh chưng bên ánh lửa bập bùng, cùng nhau trò chuyện của năm qua.những ngày nhà nào có đám giỗ, đám cưới là bếp lại rộn ràng....
Ngày nay còn được mấy nhà giữ được bếp quê ?. bếp ga tràn lan chỉ cần bật một cái có ngay ngọn lửa, còn đâu khói bếp nhà ai quyện vào trong gió, thoang thoảng mùi rơm khô, mùi củi ướt...những gia đình cũng ít khi tụ họp bên mâm cơm vì ai muốn ăn chỉ cần bật bếp lên, nhanh gọn,tiện nghi nhưng sao chạnh lòng nhớ mãi bếp quê, chợt cay mắt như những ngày thơ ngồi bên bếp đợi bữa cơm chiều,...


" bếp chiều sưởi ấm mái tranh
bạc phơ tóc mẹ đã thành khói quê " 

(khói lam chiều - Trần Kim Trung)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét